Ngày 3 trong chuỗi 30 ngày đúng vào thứ 7 cuối tuần, bản thân có rảnh hơn đôi chút, cũng là lúc thích hợp để viết những cảm xúc rất thật, cũng thật giản đơn. Khi đặt những dòng chữ này thì trong đầu trước đó đã liên tưởng được sẽ viết về aitừ trước rồi.
Ngoài gia đình, những người thân yêu luôn là động lực, những người truyền cảm hứng, luôn là tấm gương để cố gắng. Thì hôm nay, tui muốn kể cho cả nhà về một người truyền cảm hứng cho tôi. Đó là Trần Lập nói riêng hay Bức Tường nói chung. Bức Tường không còn xa lạ với những người yêu Rock, yêu âm nhạc và yêu những cung đường. Có thể nói, Bức Tường và âm nhạc của Bức Tường truyền cảm hứng và ảnh hưởng không nhỏ lên tính cách, lấy sống và những chuyến đi của tôi.

( Em mạn phép được mượn thơ của anh Đàm Tiến Dũng ạ )
Mỗi ca khúc của Bức Tường là một câu chuyện của cuộc sống của trải nghiệm. Từ khi còn là sinh viên của Đại học Xây Dựng đến khi trở thành những cây cổ thụ, những người đàn anh của ” rock Việt ” . Các anh vẫn vậy, Bức Tường vẫn vậy , vô cùng vững chãi, vô cùng mạnh mẽ, giản dị, nhiệt huyết. Lỗi sống, lòng nhân ái của các anh thật tuyệt để thế hệ yêu âm nhạc Bức Tường, thế hệ trẻ nhưng tôi làm tấm gương sáng noi theo. Tôi cũng có ” Những chuyến đi dài ” cùng những người chiến hữu bằng năm bằng tháng. Như những người anh em cùng rong chơi trong ca khúc của các anh vậy.
Với “Bông Hồng Thủy Tinh”
‘Xin như cơn mơ cho bông hoa sẽ mãi mãi trong tim ta
Xin cho đôi tay nâng niu chớ vô tình có đánh rơi
Vì tình yêu kia mong manh như thủy tinh
Anh không muốn trong đời thiếu em, thiếu em’…
Cũng như tôi với những đắm say vội vã của tuổi trẻ, tình yêu thật mong manh…
Và với “Đường đến ngày vinh quang”
‘Chặng đường nào trải bước trên hoa hồng
Bàn chân cũng thấm đau vì những mũi gai
Ðường vinh quang đi qua muôn ngàn sóng gió
Lời hứa ghi trong tim mình
Vẫn bước đi hiên ngang đầu ngẩng cao’…
Mỗi khi mất động lực, mệt mỏi. Đôi khi chỉ cần bật lại ca khúc lên và ngêu ngao theo. Bỗng thấy mình như mạnh mẽ hơn, thấy mình giỏi hơn chính mình. Rồi lại tiếp tục theo đuổi mục tiêu, hoàn thành công việc hay bất kỳ việc gì đó mà mình thấy khó khăn. Mọi khó khăn cũng chỉ là thử thách !!!
Ngay lúc này đây khi dịch bệnh COVID 19 đang làm ảnh hưởng rất lớn đến toàn thế giới nói chung, và Việt Nam thân yêu nói riêng thì ” Đôi bàn tay” nhưng nỗi lòng và tâm tình của người Việt.
Lụi tàn trong một sớm không ngoài ai
Tâm hồn luôn rộng mở rất chân thành
Ngọn lửa nhỏ bé nhiều đôi tay kết che cùng
Điều này dệt thành tấm áo, nhỏ là chiếc bánh con
Muôn triệu người chung bàn tay!
Là la, la la la la la là
Là lá, lá lá lá la là la
Là la, la la la la la là
Là lá, lá lá lá la là la
Chỉ thế thôi, chúng tôi bắt đầu tình yêu với Bức Tường và Trần Lập giản dị theo cách đơn giản đến vậy. Giản dị và đời thường như những ca khúc của Bức Tường vậy. Những ca khúc đầy ý nghĩa, đầy nhiệt huyết và cả tâm tình trong đó.
Sau này tôi sẽ dắt ai đó lên con đường Hạnh Phúc – Hà Giang mượn những ca từ bài hát Tiếng Gọi cho em
” Em kề vai tôi ngồi bên thềm
Bỏ lại đằng sau
Những khúc quanh co
Và cám dỗ để quay về
Ở đó có tôi với em
Này đây tiếng gọi rất êm
Thổi ngọn lửa bừng
Trong mắt thêm sâu
Hẹn ước ngày tháng êm đềm !!!”
“Một tình yêu đã trao trong hơi thở vẫn ấm
Và còn nguyên trong trái tim ta Ngày hôm qua ” !!!

